Nguyễn Hoàng

Cám ơn em…





Ta về gấp lại gối chăn,
Xếp luôn thêm cả tấm khăn thề nguyền.
Vì rằng tình đã hết duyên,
Thế nên đành để cho thuyền trôi ngang.

Ta về gói lại ngang tàng,
Một thời phiêu lãng, mơ màng quán thơ.
Gạt quên năm tháng đợi chờ,
Đốt thành tro bụi trang thơ ngày nào.

Giữ làm chi nỗi khát khao,
Còn đâu lối cũ xôn xao gót hồng.
Còn đây nguyên những đêm đông,
Ta ghì siết chặt cho lòng lạnh se.

Ôm bình minh lặng lẽ về,
Ta bình yên xóa cơn mê của mình.
Mai ngày ta sẽ hồi sinh,
Cám ơn em một cuộc tình đã qua./.

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 22 tháng 9 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Cám ơn em…"